Đặng vương Hưng

Vườn xưa


Khói hương mờ ảo cuối mùa

Núi cao ngăn tiếng chuông chùa bay xa...

 

Sư không mặc áo cà sa

Xuống đồng cày ruộng như là nông dân

 

Tụng kinh chú tiểu đánh vần

Bao nhiêu tượng phật cởi trần ngồi nghe

 

Vãi già mải quét lá tre

Còng lưng chẳng biết mùa hè đâu đây

 

Vườn xưa lặng lẽ hao gầy

Trời xanh ngơ ngày một bầy chim non...

 

8-2001

 

Được bạn: TonyDzung đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Vườn xưa"